Ta chợt tỉnh giữa cơn say tình nóng hổi
Giữa những yêu thương trao đi không bối rối
Nhận ra mình chẳng giữ nổi linh hồn em
Em vội vã đem khát thèm vào vô vọng
Em và ta tưởng như hình với bóng
Tình yêu kia ngỡ ko thôi cháy bỏng
Ngỡ vì nhau sẽ hạnh phúc đến tận cùng
Chưa bao giờ ta nghĩ giả dối dám đan xen ..
Vậy mà ... Chỉ vài lời như uất nghẹn
Em mở lòng với những kẻ chẳng là ta
Thế giới khác trong em chỉ muốn ta đừng đến
Em mở ra một thể xác hai linh hồn...
Phần giành cho ta là thật hay giả ?
Cái cho người là ảo hay chân ?
Ta không chịu mất đi một phần dù ảo - thực
Em cố giữ cho mình .. nghiệt ngã chia xa..
Thôi ta về .. bỏ nỗi buồn vào lồng ngực
Thay chỗ trái tim trống vắng cho người
Của bất kỳ ai ... Nếu thiếu vắng linh hồn .
văn thơ
0 Nhận xét